Song info
"Million Years Ago" Videos
Lyrics
I only wanted to have fun
Learning to fly, learning to run
I let my heart decide the way
When I was young
Deep down I must have always known
That this would be inevitable
To earn my stripes I'd have to pay
And bear my soul
I know I'm not the only one
Who regrets the things they've done
Sometimes I just feel it's only me
Who can't stand the reflection that they see
I wish I could live a little more
Look up to the sky, not just the floor
I feel like my life is flashing by
And all I can do is watch and cry
I miss the air, I miss my friends
I miss my mother, I miss it when
Life was a party to be thrown
But that was a million years ago
When I walk around all of the streets
Where I grew up and found my feet
They can't look me in the eye
It's like they're scared of me
I try to think of things to say
Like a joke or a memory
But they don't recognize me now
In the light of day
I know I'm not the only one
Who regrets the things they've done
Sometimes I just feel it's only me
Who never became who they thought they'd be
I wish I could live a little more
Look up to the sky, not just the floor
I feel like my life is flashing by
And all I can do is watch and cry
I miss the air, I miss my friends
I miss my mother, I miss it when
Life was a party to be thrown
But that was a million years ago
A million years ago
- 2 Bản dịch
- Lê Quý Anh
- Giang Hòa
Tôi chỉ muốn vui vẻ
Học cách bay, học cách chạy
Tôi để cho trái tim mình quyết định
Khi tôi còn trẻ
Trong sâu thẳm, đáng lẽ tôi luôn biết
Chuyện đó là tất nhiên
Để được tôn trọng, tôi sẽ phải trả giá
Và trải lòng mình ra
Tôi biết mình không phải là người duy nhất
Hối hận về những gì đã làm
Đôi khi tôi cảm thấy hình như chỉ có mỗi mình
Là có thể chịu được sự phản ảnh
Tôi ước chi mình có thể sống thêm chút nữa
Nhìn lên trời, chứ không chỉ cúi xuống đất
Tôi cảm thấy như đời tôi đang trôi qua
Và tất cả những gì tôi có thể làm là nhìn và khóc
Tôi nhớ không khí, nhớ bạn bè
Tôi nhớ mẹ, nhớ những khi
Đời là một cuộc tiệc tùng
Nhưng chuyện đó đã xa xưa lắm rồi
Khi tôi bước quanh những con đường
Nơi tôi đã lớn lên và quen thuộc
Chúng chẳng thể nhìn vào mắt tôi
Giống như chúng sợ tôi vậy
Tôi cố nghĩ về điều gì đó để nói
Chẳng hạn như nói đùa hoặc kể kỉ niệm
Nhưng giờ chúng chẳng nhận ra tôi nữa
Trong ánh sáng ban ngày
Tôi biết mình không phải là người duy nhất
Hối hận về những gì đã làm
Đôi khi tôi cảm thấy hình như chỉ có mỗi mình
Không bao giờ trở thành người mình mong muốn
Tôi ước chi mình có thể sống thêm chút nữa
Nhìn lên trời, chứ không chỉ cúi xuống đất
Tôi cảm thấy như đời tôi đang trôi qua
Và tất cả những gì tôi có thể làm là nhìn và khóc
Tôi nhớ không khí, nhớ bạn bè
Tôi nhớ mẹ, nhớ những khi
Đời là một cuộc tiệc tùng
Nhưng chuyện đó đã xa xưa lắm rồi
Xưa như thể cả triệu năm rồi
Recent comments