(Nguồn: tapchiamnhac.net)
Đêm,
Từng giọt guitar vang lên
mềm mại, nhẹ nhàng, chậm rãi, u uất
gặm nhấm từng góc tâm hồn, tửng mảng suy nghĩ trong trí óc,
Giọng vocal trầm đục cất lên
như những tiếng gọi từ sâu thẳm đáy lòng
Bài hát rải đều, rải đều, ko trầm quá, ko bổng quá
nó cứ man mác, man mác, 1 sự đau đớn âm ỉ, âm ỉ, ngày qua ngày, ko thể nói hết được....
Nghe nhạc của Uaral luôn làm cho con người tôi như vậy, hay đúng hơn là những lúc tôi như vậy, tôi nghe nhạc của Uaral. Thứ âm nhạc ko quá quái quỷ như Death Metal, ko "bẩn thỉu" như Black Metal, ko điên dại như Alice Cooper, cũng ko như Pink Floyd- có thể điều khiển suy nghĩ của người nghe theo nhạc của họ.
Đó là 1 thứ âm thanh trau chuốt đến từng nốt nhạc, tỉ mỉ, thật tỉ mỉ, ko có bất cứ 1 lỗi nào, ko có bất cứ sự sơ hở nào, tất cả đều liền mạch đến mức ta ko còn biết là vừa có 1 bài kết thúc và đã chuyển sang bài tiếp nếu chỉ mới nghe.
Đó là sự kết hợp tuyệt vời giữa 2 tay guitar người Chilê, là sự kết hợp giữa những cơn mưa rả rích với tiếng gào từ đáy lòng, là những tiếng khóc rời rạc, ai oán, là những lời thì thầm văng vẳng, thổn thức bỗng vang lên trên nền guitar... ko khỏi khiến ta lại miên man với những thứ gì đó xa xăm. Là những âm thanh thiên nhiên u tối, tiếng còi tàu xa xa, tiếng sói hoang đâu đây....
Nghe nhạc của Uaral ko cần bật loa quá to, chỉ cần ta đủ nghe, đủ để át lại những thứ âm thanh hỗn độn của cuộc sống, hòa mình vào từng ca khúc, từng nỗi đau...
1 người bạn bả o tôi rằng, nghe Uaral thì chọn lúc 1 mình với cơn mưa mà nghe, sẽ thấy thấm hơn nhiều. Tôi thì chưa bao h thử như vậy, bởi lúc mưa tôi chỉ muốn nghe November Rain, nhưng nghe Uaral mà có thêm mấy điếu thuốc thì cũng thật tuyệt.
Thứ âm nhạc của họ hướng đến nội tâm của mỗi con người, nơi cất giấu những suy tư , suy nghĩ thầm kín nhất của mỗi con người.
Thứ âm nhạc có thể giết chết 1 ai đó đang bên bờ vực của cái chết, hoặc đang trong sự buồn bã bất chợt lắng nghe những tiếng than vô vọng.
Mỗi khi nghe Uaral tôi thường nghe từ album đầu đến album cuối, bởi thực sự ko biết sẽ ra sao nếu tự dưng nhẩy cóc sang bài khác. Nhiều người thích Laments, nhưng tôi thích nhất Sounds of Paint - đó cũng là lý do tôi lấy tên cho bài viết này Uaral - Những âm thanh từ sâu thẳm nỗi buồn
Recent comments